Thứ Bảy, 5 tháng 4, 2014

Trong “động quỷ” - Ngọc Tôn Austnam sưu tầm.

Trong “động quỷ” 

Ngọc Tôn Austnam sưu tầm.

Trong “động quỷ”

25/03/2014 10:35 (GMT + 7)
TT - Theo tiết lộ của nhà báo Anas Aremeyaw Anas, các chủ chứa người Trung Quốc không bao giờ cho phép các phụ nữ Việt từ chối khách hàng, thậm chí buộc họ phải “phục vụ” dù đang trong “thời kỳ đèn đỏ”. Nếu họ kháng cự, ngay lập tức sẽ bị tra tấn và dọa giết.
Bảng hiệu nhà nghỉ Jang Mi ở Takoradi - Ảnh: A.Anas cung cấp
  • Bảng hiệu nhà nghỉ Jang Mi ở Takoradi - Ảnh: A.Anas cung cấp
  • Căn phòng chật hẹp với giường tầng - nơi ở của các cô gái Việt tại nhà thổ Tema - Ảnh: A.Anas cung cấp
  • Cảnh sát lục soát nhà thổ của tú bà Tian Ping - Ảnh: A.Anas cung cấp  
  • “Địa ngục trần gian” ở Tema
    Các nạn nhân người Việt la hét, phản đối sau khi phát hiện mình bị bán vào các động mại dâm ở Ghana. Cũng kể từ thời điểm đó họ thường xuyên bị đánh đập dã man và hứng chịu sự nhục nhã, ê chề khi bị trao tay qua lại như một món hàng ở xứ người.
    Những phụ nữ Việt bị lừa bán buộc phải sống tạm bợ trong một căn hộ có 12 giường ngủ ở thành phố Tema và bán dâm cho khách làng chơi theo lệnh của những ông bà chủ người Trung Quốc ngay khi đặt chân đến Ghana. Ai phản đối sẽ bị đánh đập không thương tiếc. Thậm chí có nhiều người vừa bị đánh vừa bị dọa giết.
    “Khi thấy phương pháp đánh đập không khiến chúng tôi im lặng, họ bắt đầu dọa giết chúng tôi. Họ nói họ không có mất mát gì cả trong khi gia đình chúng tôi sẽ không còn cơ hội nhìn thấy chúng tôi nữa” - một nữ nạn nhân người Việt chia sẻ với nhà báo Anas.
    Có một điều luật bất thành văn dành cho những phụ nữ Việt ở các nhà thổ do người Trung Quốc điều hành là: bất kể ngày hay đêm, nếu khách hàng yêu cầu và chọn lựa một người nào thì người đó phải luôn trong tình trạng sẵn sàng “phục vụ”.
    Có nhiều cô đưa ra các lý do chính đáng để từ chối tiếp khách, chẳng hạn như mệt mỏi sau khi đã “phục vụ” nhiều khách hàng đêm qua hay đang trong “thời kỳ đèn đỏ”, nhưng tất cả đều bị các chủ chứa Trung Quốc gạt phắt đi.
    Khi có bất kỳ ai từ chối tiếp khách dù với lý do gì chăng nữa, họ đều bị tú bà Tian Ping hành hạ vô cùng tàn nhẫn. Tian Ping đánh những phụ nữ Việt với bất kỳ thứ gì bà cầm trong tay. Nếu có ai đưa ra lý do đang trong “thời kỳ đèn đỏ”, tú bà Tian Ping rà soát cơ thể người đó để kiểm tra có phải đúng như vậy không.
    Một vài nạn nhân kể lại với A.Anas rằng khi các cô nói mình “bị đèn đỏ”, bà Ping lao đến xé toạc quần áo của họ để kiểm tra. “Lần cuối cùng tôi nói với bà ấy là tôi đang “bị”, bà ngay lập tức yêu cầu tôi trút bỏ quần để kiểm tra. Thỉnh thoảng các khách làng chơi còn thấy tội nghiệp chúng tôi” - một phụ nữ cho biết.
    Các chủ chứa Trung Quốc bóc lột tình dục các phụ nữ Việt đến cạn kiệt sức lực của họ. Trong gần một năm ở xứ người, những phụ nữ này khóc cạn nước mắt và sống trong tình trạng đau khổ cùng cực nhưng không biết kêu cứu ai bởi vì những kẻ buôn người đã tịch thu hộ chiếu và các giấy tờ đi lại ngay khi họ đến sân bay quốc tế Kotoka, Ghana. Công việc chính của những phụ nữ này là ban ngày tiếp khách ở nhà thổ do các chủ chứa Trung Quốc điều hành và ban đêm đến các casino để tiếp tục “bán niềm vui” cho khách làng chơi.
    “Có một lần chúng tôi trốn được ra ngoài và báo cảnh sát nhưng mọi thứ vẫn vậy. Không ai giúp đỡ chúng tôi hết” - một nạn nhân thất vọng cho biết.
    Họ sống trong tình trạng nô lệ ngày này qua ngày khác và cũng là con nợ lớn của những tay buôn người. Điều kiện duy nhất để họ được trả lại hộ chiếu là phải làm việc chăm chỉ để hoàn trả chi phí mà các tay buôn người chi trả cho chuyến đi của họ từ VN sang Ghana cũng như phải chia phần trăm lợi nhuận “đi khách” cho những người này.
    Sau hơn hai tháng rưỡi phản đối và kháng cự, tú bà Tian Ping “sang nhượng” những phụ nữ này cho một người đàn ông Trung Quốc tên Huang Se Hui, chủ nhà nghỉ Jang Mi ở khu Tadisco Down, ngoại ô thành phố Sekondi Takoradi. Và ở đó, họ bị bạo hành theo những cách có vẻ còn quái dị hơn.
    Bị ép xem “phim đen”
    Các phòng ở nhà nghỉ Jang Mi đều được đánh số và mỗi phòng chứa nhiều văn hóa phẩm khiêu dâm. Những phụ nữ VN cho biết họ bị ép buộc xem phim khiêu dâm học các “tư thế” trong phim để làm hài lòng khách làng chơi.
    Tất cả chi phí ăn uống, đồ dùng vệ sinh, quần áo... của những nạn nhân người Việt này đều tùy thuộc số tiền các cô kiếm được từ việc “đi khách”. Thậm chí có nhiều thời điểm, những kẻ buôn người còn quyết định luôn khẩu phần ăn của các cô.
    Còn nếu có ai bị bệnh, những kẻ buôn người sẽ đưa cho họ một loại thuốc mỡ bôi sau tai và trán rồi sau đó ép họ uống một hỗn hợp các loại thuốc Trung Quốc không rõ nguồn gốc. Hiện cảnh sát đang thu giữ những loại thuốc này để điều tra.
    Các nạn nhân cho biết họ rất ít được phép lên tiếng về tình trạng sức khỏe mình. Và dĩ nhiên đến bệnh viện để chữa bệnh là điều không bao giờ có thể xảy ra.
    Những phụ nữ này phải làm việc cật lực để tự chăm lo cho bản thân trong khi những kẻ buôn người tước đoạt số tiền tiếp khách của họ và chuyển số tiền này ra khỏi Ghana. Nhóm điều tra của nhà báo Anas đã phát hiện những chứng cứ giao dịch chuyển tiền ra nước ngoài của những kẻ buôn người này.
    Những tháng ngày đọa đày của các nạn nhân người Việt chỉ được giải thoát sau khi một người đàn ông Mỹ tên John Sullivan, do nhà báo Anas Aremeyaw Anas đóng giả, đến nhà nghỉ Jang Mi gặp tú ông Se Hui và yêu cầu một trong các nạn nhân người Việt phục vụ mình.
    “Những cuộc điều tra bằng cách thâm nhập của tôi thường mất rất nhiều thời gian, đòi hỏi sự chuyên nghiệp và kiên nhẫn. Tôi không muốn phạm phải bất cứ sai lầm nào và tôi luôn giữ ý nghĩ này trong đầu mọi lúc mọi nơi. Trong cuộc điều tra đường dây bóc lột tình dục những phụ nữ Việt này, tôi không gặp trở ngại nào lớn. Sở dĩ cuộc điều tra này kéo dài hơn năm tháng là vì tôi phải xác định rõ có bao nhiêu nạn nhân và chọn đúng thời điểm để gặp cả nạn nhân và những kẻ buôn người” - nhà báo Anas chia sẻ với Tuổi Trẻ.

    Với khối lượng lớn tôn Austnam dùng cho nhà xưởng hãy liên hệ 
    với Ngoc Austnam: 0904.856.123 bạn luôn có được phương án và giá cả hợp lý.
     

Thứ Sáu, 4 tháng 4, 2014

Tôn Clean COLORBOND™ Steel - ULTRA 6 sóng công nghiệp

Tôn Clean COLORBOND™ Steel - ULTRA BLUESCOPE STEEL- 6 sóng công  nghiệp

Với khối lượng lớn hãy gọi cho chúng tôi bạn luôn có được giải pháp và giá cả hợp lý nhất.liên hệ" Lê Hồng Ngọc: Phụ trách kinh doanh. DD: 0989.323.450 - 0904.856.123----ngoc.aust@gmail.com

Tôn Clean COLORBOND BlueScope Steel màu trắng sứ 5 sóng công nghiệp

Tôn Clean COLORBOND  BlueScope Steel màu trắng sứ 5 sóng công nghiệp

 

 

Với khối lượng lớn tôn Clean Colorbond BlueScope Steel  hãy gọi cho chúng tôi bạn luôn có được giải pháp và giá cả hợp lý nhất.liên hệ" Lê Hồng Ngọc: Phụ trách kinh doanh. DD: 0989.323.450 - 0904.856.123- ---ngoc.aust@gmail.com-

Thứ Năm, 3 tháng 4, 2014

Bầu Kiên và các ngân hàng

Bầu Kiên và các ngân hàng

Lê Duy Khánh
Thứ Năm,  3/4/2014, 15:27 (GMT+7)
Phóng to

Thu nhỏ

Add to Favorites

In bài

Gửi cho bạn bè
Ông Nguyễn Đức Kiên.  Ảnh Internet
(TBKTSG) - Theo kế hoạch, ngày 17-4 tới đây Tòa án Nhân dân thành phố Hà Nội sẽ xét xử ông Nguyễn Đức Kiên, nguyên thành viên sáng lập Ngân hàng TMCP Á Châu cùng các đồng phạm. TBKTSG số ra ngày 27-2-2014 đã phác họa phần nào chân dung của ông Nguyễn Đức Kiên (thường được gọi là bầu Kiên) và sự sẩy chân của ông với vàng. Bài này chỉ muốn thêm một nét phác họa về bầu Kiên và các ngân hàng.
Nhớ lúc ông bầu Kiên bị bắt vào ngày 20-8-2012, đồng loạt nhiều ngân hàng lên tiếng phủ nhận vai trò chi phối của ông tại đơn vị mình. Tuy vậy, thị trường lại có tiếng nói riêng khi các chỉ số chứng khoán sụt giảm mạnh, nhiều ngân hàng đã mất hàng chục ngàn tỉ đồng tài sản khi bầu Kiên vướng vòng lao lý. Bài viết này hy vọng cung cấp cho người đọc thêm một số thông tin về chân dung một ông trùm tài chính, về cách nhân vật này thao túng thị trường ngân hàng, khi vụ án sắp được đưa ra xét xử.
Hiện thân của sở hữu chéo
Ông Nguyễn Đức Kiên đã thành lập sáu công ty (viết tắt là B&B, AFG, ACBI, ACI, ACI-HN và Thiên Nam) góp vốn lẫn nhau với tổng vốn điều lệ đăng ký lên đến 5.811 tỉ đồng, có nhiều ngành nghề kinh doanh khác nhau, nhưng hoạt động chủ yếu là đầu tư góp vốn và kinh doanh vàng. Với chức vụ Phó chủ tịch Hội đồng sáng lập của ACB nhưng giữ vai trò chi phối (như lời khai của nguyên Tổng giám đốc ACB Lý Xuân Hải đã được báo chí nhiều lần đăng tải), ông Kiên đã rút tiền từ ACB thông qua các công ty này và từ đó, nắm quyền chi phối nhiều ngân hàng và doanh nghiệp khác.
Phương thức rút vốn chủ yếu của ông Kiên là thông qua phát hành trái phiếu doanh nghiệp. ACB sẽ là người mua trái phiếu của các doanh nghiệp do ông Kiên làm chủ (tháng 11-2010: B&B: 1.000 tỉ đồng, ACBI: 800 tỉ đồng, ACI: 650 tỉ đồng...). Bên cạnh đó, tháng 3-2008, MHB cũng đã mua 500 tỉ đồng trái phiếu từ một công ty khác của ông Kiên là ACI; hay Ngân hàng Phương Nam mua 400 tỉ đồng trái phiếu của AFG cùng thời gian này...
Với số tiền có được, cùng với vốn góp ban đầu, ông Kiên đã dùng nó để mua cổ phiếu và chi phối ở hàng loạt doanh nghiệp và ở nhiều ngân hàng, trong đó có thể kể như VietBank, KienLong Bank, DaiABank, Eximbank, Techcombank... Sau khi đã có ảnh hưởng ở nhiều ngân hàng, vòng xoáy rút tiền của ông Kiên được nhân lên khi các công ty của ông Kiên có thể vay vốn tại các ngân hàng này chứ không chỉ có ở ACB.
Các ngân hàng này có thể sử dụng tiền huy động từ dân cư và tổ chức để cho các công ty của ông Kiên vay, cũng có thể ACB là người rót vốn qua thị trường liên ngân hàng cho những ngân hàng “con” này, để các ngân hàng này thực hiện nhiệm vụ “được phân công”.
Trường hợp bầu Kiên là minh họa sống động cho mặt trái của tình hình sở hữu chéo của hệ thống ngân hàng Việt Nam. Vốn chạy lòng vòng trong hệ thống, và đổ vào các công ty sân sau của các ông chủ. Mình bầu Kiên đã vậy, thử nghĩ hệ thống ngân hàng có nhiều bầu Kiên thì sao?
Trường hợp bầu Kiên là minh họa sống động cho mặt trái của tình hình sở hữu chéo của hệ thống ngân hàng Việt Nam. Từ một ngân hàng ban đầu, dùng tiền của ngân hàng này để chi phối nhiều ngân hàng và doanh nghiệp (trường hợp bầu Kiên là mua cổ phiếu của khoảng 15 công ty khác) bằng nhiều cách, trong đó chủ yếu là thông qua việc đứng tên của các cá nhân, tổ chức khác (vì lẽ đó mà các ngân hàng “tự tin” khẳng định bầu Kiên không liên quan đến đơn vị mình). Vốn chạy lòng vòng trong hệ thống, và đổ vào các công ty sân sau của các ông chủ. Mình bầu Kiên đã vậy, thử nghĩ hệ thống ngân hàng có nhiều bầu Kiên thì sao?
Thua lỗ vì kinh doanh vàng
Với nguồn tài chính quá lớn như đã phân tích ở trên, bầu Kiên bước vào lĩnh vực kinh doanh vàng từ tháng 11-2009, gồm cả kinh doanh vàng trạng thái ở nước ngoài và kinh doanh vàng trong nước. Tính đến tháng 7-2010, tức thời điểm phải đóng trạng thái vàng trên tài khoản ở nước ngoài theo yêu cầu của Ngân hàng Nhà nước (NHNN), bầu Kiên giao dịch thông qua Công ty Thiên Nam tổng cộng (theo cáo trạng) 462.500 ounce, trị giá 512.915.325 đô la Mỹ (tương đương 9.796 tỉ đồng) và thua lỗ tổng cộng 413,67 tỉ đồng. Số tiền này ACB cho Thiên Nam nhận nợ đến năm 2015. Bên cạnh đó, kinh doanh vàng trong nước của ông Kiên cũng góp thêm khoản lỗ 19,66 tỉ đồng, nâng tổng mức lỗ trong kinh doanh vàng của ông lên 433,33 tỉ đồng. Tuy nhiên, ở một công ty khác là B&B, thông qua ủy thác đầu tư và kinh doanh vàng trên tài khoản ở nước ngoài cho ACB, B&B đã thu được hơn 100 tỉ đồng tiền lãi. Nếu chỉ có kinh doanh vàng ở hai công ty này như cáo trạng đề cập, bầu Kiên lỗ tổng cộng khoảng 333 tỉ đồng.
Cố ý làm trái và gây hậu quả nghiêm trọng
Việc Hội đồng quản trị ACB ủy thác cho 19 nhân viên của mình gửi tiền vào VietinBank dẫn đến số tiền 718 tỉ đồng chưa thể thu hồi đã được xét xử phiên sơ thẩm ở vụ án của Huỳnh Thị Huyền Như. Ở vụ xử tới đây, bầu Kiên và các cựu lãnh đạo của ACB bị truy tố về hành vi “cố ý làm trái các quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng”. Cụ thể đó là ủy thác “trái pháp luật” theo điều 106 Luật các tổ chức tín dụng 2010.
Có hai điều cần bàn liên quan đến hành vi này. Thứ nhất, về phần cố ý làm trái. Điều 106 Luật các tổ chức tín dụng 2010 chỉ có một điều khoản duy nhất cho phép các ngân hàng thương mại được quyền ủy thác theo quy định của NHNN. Có thể hiểu quy định hiện hành của NHNN là Thông tư số 04/2012/TT-NHNN ngày 8-3-2012, nhưng việc ủy thác của ACB đã diễn ra trong khoảng thời gian từ tháng 6 đến tháng 9-2011. Trước khi có Thông tư 04, NHNN chỉ ban hành quy định về ủy thác cho vay (Quyết định 742/2002/QĐ-NHNN ngày 17-7-2002).
Thứ hai, đó là “gây hậu quả nghiêm trọng”, cụ thể ở đây là việc chưa thu hồi được số tiền 718 tỉ đồng. Trong cáo trạng vụ bầu Kiên, Viện Kiểm sát đã nhận định “toàn bộ số tiền gửi đã bị Huỳnh Thị Huyền Như (quyền Trưởng phòng Giao dịch Điện Biên Phủ thuộc VietinBank chi nhánh TPHCM) sử dụng các thủ đoạn gian dối để chiếm đoạt, gây thiệt hại cho Ngân hàng ACB”. Rõ ràng có sự “thống nhất” về cách nhận định của Viện Kiểm sát trong hai vụ án khác nhau về cùng vấn đề này, và cách nhận định này được sử dụng để làm cơ sở xác định tội danh cho các lãnh đạo của ACB. Đối tượng bị thiệt hại là ACB, và Huyền Như là người chiếm đoạt chứ không phải nghĩa vụ trả nợ thuộc về VietinBank.
Tuy nhiên, vụ án Huyền Như mới chỉ xử sơ thẩm, chưa có kết quả cuối cùng thì chưa thể xác định ai có trách nhiệm hoàn trả số tiền này. Ngay cả trong trường hợp kết quả cuối cùng là Huyền Như phải hoàn trả cho ACB chứ không phải VietinBank, thì số tiền thất thoát cũng chưa thể xác định một cách chính xác là bao nhiêu.
Vậy cơ sở để truy tố các lãnh đạo ACB theo tội danh này, xem chừng rất mong manh. Thôi thì cứ xử, rồi chờ phiên phúc thẩm chăng?

Gói 50.000 tỷ: Chỉ là chiêu “đánh động” thị trường?

Gói 50.000 tỷ: Chỉ là chiêu “đánh động” thị trường? 

Việc giải ngân gói tín dụng 50.000 tỷ đồng phụ thuộc vào tốc độ thẩm định của ngân hàng và các dự án được giải ngân. Với các doanh nghiệp mạnh, khả năng tiếp cận vốn không hề khó. Tuy nhiên, đây lại là bài toán nan giải cho các doanh nghiệp nhỏ, tiềm lực tài chính còn đang gặp khó khăn.

Vào chiều ngày 25/3/2014, Ngân hàng Xây dựng Việt Nam (VNCB) phối hợp với Tập đoàn Thiên Thanh tổ chức buổi họp báo về "Tổ chức phát triển thị trường ngành xây dựng chuyên nghiệp". Gói tín dụng 50.000 tỷ đồng hỗ trợ thị trường bất động sản cũng được giới thiệu qua buổi họp này.


Gói tín dụng thương mại 50.000 tỷ đồng dưới hình thức liên kết giữa nhà đầu tư - nhà thầu - nhà cung ứng vật liệu xây dựng và ngân hàng nhằm phục vụ cho các công trình xây dựng cơ sở hạ tầng, chung cư xã hội hóa, nhà ở. Theo một số chuyên gia gói tín dụng này là đòn bẩy giúp thị trường bất động sản vượt qua được giai đoạn khó khăn.

Tuy nhiên tại buổi giới thiệu gói tín dụng, lãnh đạo VNCB chỉ đưa ra mô hình chuỗi cung ứng có sự tham gia của 4 đơn vị trên chứ không đưa ra cụ thể các yếu tố như: điều kiện cho vay, lãi suất, thời gian vay... của gói tín dụng này.

Hiện nay, các gói tín dụng hỗ trợ đã không còn quá mới với các ngân hàng, việc triển khai và đi vào thực hiện đã được tiến hành trong khoảng thời gian khá dài, tuy nhiên các ngân hàng độc lập vẫn chưa có sự liên kết với nhau, sự gắn kết giữa ngân hàng với chủ đầu tư, nhà thầu… vẫn còn khá rời rạc. Do vậy, gói tín dụng 50.000 tỷ cũng chỉ là gói tín dụng thương mại đơn thuần chứ chưa thực sự đáp ứng được kỳ vọng đưa thị trường bất động sản vượt qua thời kỳ khó khăn.

Tồn kho bất động sản, vật liệu xây dựng còn quá lớn

Cụ thể, theo báo cáo của Bộ trưởng Bộ Xây dựng - Trịnh Đình Dũng, tính đến cuối tháng 2/2014, tổng giá trị tồn kho bất động sản vẫn đang ở mức 92.690 tỷ đồng, giảm 1.768 tỷ đồng (1,87%) so với tháng 12/2013.

Trong đó, tồn kho căn hộ chung cư là 19.210 căn, tương đương 28.582 tỷ đồng. Tồn kho nhà thấp tầng còn 13.516 căn, tương đương 24.029 tỷ đồng. Tồn kho đất nền nhà ở là 9.119.001 m2, tương đương 33.880 tỷ đồng.

Đất nền thương mại hiện tồn 2.001.904 m2, tương đương 6.198 tỷ đồng. Tuy nhiên, thống kê của Bộ Xây dựng mới chỉ dựa trên báo cáo của các chủ đầu tư dự án, nếu xét cả tồn kho tại các nhà đầu tư thứ cấp, nhỏ lẻ thì giá trị tồn kho bất động sản sẽ còn lớn rất nhiều lần so với con số 92.690 tỷ đồng mà Bộ Xây dựng đưa ra.

Lượng hàng tồn kho của các doanh nghiệp sản xuất sắt thép, xi măng, vật liệu xây dựng... lên đến hàng nghìn tỷ đồng.

Riêng 4 doanh nghiệp kinh doanh sắt thép lớn hàng tồn kho đã lên đến 5.465 tỷ đồng. Theo đó, Tập đoàn Hoa Sen hiện còn 1.378 tỷ đồng, gang thép Thái Nguyên (Tissco) là 1.060 tỷ đồng, thép Việt - Ý còn 891 tỷ đồng, thép Pomina tồn kho còn 2.136 tỷ đồng (báo cáo tháng 06/2013).




Tình hình của các doanh nghiệp xi măng cũng rơi vào tình trạng khó khăn. Tính đến thời điểm 31/12/2013, tồn kho của xi măng Hà Tiên là 986 tỷ đồng, xi măng Bỉm Sơn còn 476 tỷ đồng, xi măng Bút Sơn 384 tỷ đồng, xi măng Hoàng Mai 329 tỷ đồng… Thống kê qua 4 doanh nghiệp xi măng, lượng tồn kho đã lên đến 2.175 tỷ đồng. Nếu xét toàn ngành sản xuất xi măng thì lượng tồn kho sẽ là rất lớn.

Thực tế gói hỗ trợ 30.000 tỷ đồng

Theo đó, tính đến ngày 15/2/2014, Ngân hàng Nhà nước đã có các văn bản xác nhận đăng ký hợp đồng cho vay đối với 17 doanh nghiệp với số tiền 1.466.5 tỷ đồng, các ngân hàng đã giải ngân cho 11 doanh nghiệp với số tiền là 536.5 tỷ đồng.

Đối với hộ gia đình cá nhân, 5 ngân hàng đã cam kết cho vay 2.275 khách hàng cá nhân với số tiền là 821,3 tỷ đồng; trong đó, đã giải ngân cho 2.261 khách hàng với dư nợ 550.5 tỷ đồng.

Như vậy, tính đến nay, gói tín dụng hỗ trợ nhà ở 30.000 tỷ đồng đã giải ngân được gần 4%. Dù tiến độ giải ngân có cải thiện nhưng vẫn rất chậm so với kỳ vọng đặt ra trước đó, giải ngân chậm nhất trong vòng 36 tháng kể từ ngày 1/6/2013.

Gói 30.000 tỷ là gói vay ưu đãi dành cho người thu nhập thấp và nhà ở xã hội, gói hỗ trợ này đi cùng với chương trình nhà ở quốc gia. Đây được coi là gói tín dụng thiết thực, giúp người có nhu cầu nhà ở thực tế, vậy nhưng tốc độ giải ngân nguồn vốn còn chậm.

Gói 50.000 tỷ đồng là gói tín dụng thương mại bình thường, tốc độ giải ngân phụ thuộc vào 2 yếu tố: Thứ nhất là tốc độ thẩm định của ngân hàng và thứ hai là phụ thuộc vào các dự án được giải ngân.

Vì vậy cũng như các gói tín dụng thông thường khác. Gói tín dụng này vẫn phải tuân thủ các nguyên tắc về điều kiện cho vay như tài sản thế chấp, khả năng trả nợ…

Do đó, với các doanh nghiệp có thực lực tốt, doanh thu và ngành hàng ổn định thì khả năng tiếp cận nguồn vốn hiện nay không khó. Đối với các doanh nghiệp đang gặp khó khăn, dự án tốt nhưng không có tài sản để thế chấp hoặc đã thế chấp tại ngân hàng khác, liệu các ngân hàng có thể tiệp tục bảo lãnh tín dụng để tiếp tục hoàn thiện dự án?
 
THÀNH VŨ

 

PHƯƠNG ÁN TÔN VÀ PHỤ KIỆN